Mong ước có được một đứa con gái là nguyện vọng duy nhất của hai ông bà Nghè Nguyễn Khắc Nhân và Tôn Nữ Thị Quyên. Bởi vì, đã luống tuổi nhưng hai ông bà vẫn không có mụn con gái nào vui hưởng tuổi già. Bà Nghè dù chưa nhập đạo nhưng cũng có lòng tôn kính Đức Mẹ La Vang, bà thường khấn: “Xin Đức Mẹ La Vang linh thiêng ban cho một đứa con gái. Nếu toại nguyện bà xin theo đạo như ông.”
Mẹ La Vang ban ơn
Một tối kia bà Nghè nằm mơ thấy một Bà rất tốt đẹp, bận toàn trắng, tay cầm nhiều tràng hoa thọ kép. Bà Nghè xin một tràng, Bà kia cho. Xin thêm tràng nữa thì Bà mỉm cười rồi biến mất. Bà Nghè thức dậy thuật lại giấc mơ cho chồng nghe. Ông quả quyết: “Đức Mẹ La Vang đã nhận lời, mình sẽ mang thai và sinh con gái.” Từ ngày đó bà Nghè có thai thật.
Ngày 15.08.1913, hai ông bà cùng đến nhà thờ Thạch Hãn dự lễ như mọi khi. Đi được nửa đường bà thấy trong mình có khác nên quay về. Ông một mình vừa đến nhà thờ thì linh tính thế nào cũng quay về theo. Tới nhà nghe bà chuyển bụng, có cô mụ hộ sinh mà vẫn không sinh được. Ông Nghè biết thai nghịch vội vã mượn ngựa phóng lên La Vang cầu xin Mẹ và xin nước phép mang về cho bà uống rồi dùng nước ấy vỗ lên trán. Lạ thay bà sinh nở dễ dàng.
Ông Nghè ôm con đến dâng trước bàn thờ Đức Mẹ: “Lạy Mẹ, đây thật là con của Mẹ. Chúng con xin dâng cho Mẹ.” Ông cụ đặt tên con là Nguyễn Thị Phi Phụng và âu yếm nói với con: “Ba ước ao sau này con sẽ được huy hoàng như chim phụng. Còn nếu con làm gì nên vẻ vang thì con sẽ mang tên Mộng Hoa để kỷ niệm giấc mơ hoa mà má con chiêm mộng.”
Ba ngày sau, bé gái được đưa vào nhà thờ chịu phép rửa với thánh danh Maria. Mười sáu năm sau Maria Phi Phụng nổi danh trên đường nghệ thuật, khắp toàn quốc. Người ta biết đến bà với tên Maria Mộng Hoa.