Trong cuộc sống đời thường, tình mẫu tử là mối tình thiêng liêng gắn bó người mẹ với đoàn con và thắt chặt mối giây huynh đệ trong gia đình. Khi mẹ còn sống, mẹ là nhịp cầu nối liền con cái lại với nhau; mái nhà mẹ ở trở thành tổ ấm cho đoàn con nương mình; tình thương của mẹ như ánh nắng sưởi ấm đời con…
Khi mẹ khuất rồi, đoàn con như chiên xa đàn, tản lạc tam phương tứ hướng, mỗi người chạy theo ước vọng riêng và săn đuổi hạnh phúc cho bản thân cũng như cho tổ ấm riêng của mình. Tình huynh đệ trước đây dù có nồng ấm đậm đà thì cũng dần dà phai nhạt. Tổn thất của một đoàn con mất mẹ lớn lao như thế đó.
Phần chúng con, những người con của Mẹ La-vang, thật vô vàn hạnh phúc khi có Mẹ luôn luôn ở cùng, không bao giờ phải lạc lõng vì thiếu Mẹ, không bao giờ phải bơ vơ côi cút.
Mẹ là Trái Tim để đoàn con như những dòng máu từ khắp châu thân cuộn về.
Mẹ là Buồng Phổi cung cấp cho chúng con – là những tế bào trong Thân Thể Chúa Giê-su- luồng sinh khí mới, để chúng con được thanh lọc, được đổi mới và được nên mạnh mẽ để sống Tin Mừng.
Lòng Mẹ đầy bao dung và thương xót, chúng con có thể trút vào đó bao nỗi niềm tâm sự đắng cay chua chát trong đời và có thể ngả đầu vào đó mỗi khi gặp khốn khó đau thương.
Vì yêu Mẹ, dù nghìn trùng xa cách, dù nghèo đói không đủ tiền xe, nhiều con cái Mẹ cũng vay mượn cho có mà đi La-vang, để đến với Mẹ ít nữa một lần trong đời. Người con nào lâu ngày chưa về bên Mẹ thì xót xa tựa muối xát lòng. Người con nào được về bên Mẹ thì hân hoan vui sướng như mới tìm được kho báu.
Mẹ hãy nhìn xem, cảm động biết bao khi có hằng trăm ngàn con cái Mẹ đủ mọi thành phần, thuộc nhiều sắc tộc ngôn ngữ khác nhau, từ khắp ba miền đất nước, từ duyên hải đến cao nguyên, từ thành thị đến thôn quê, cuồn cuộn về La-vang trong những ngày đại hội, chen chúc nhau trong những lối đi chật cứng như nêm, cố sức tiến đến gần Linh Đài Mẹ hơn một chút, dù chỉ một chút thôi, để được nhìn ngắm gương mặt Mẹ yêu, để thưa thốt với Mẹ những nỗi niềm, hoặc để tranh thủ nhón người lên, chạm tay vào gót chân của Mẹ. Và đứa con nào được như thế thì cảm thấy mãn nguyện thỏa lòng.
Mẹ La-vang,
Dù được sống trong nhà cao cửa rộng đầy đủ tiện nghi, nhưng không hạnh phúc bằng được nằm đất, dầm sương trên đất Mẹ.
Mẹ La-vang! Dù nhà Mẹ rất nghèo, nhưng đoàn con vẫn thích được quây quần dưới mái ấm thân thương nầy.
Mẹ La-vang! Dù quê Mẹ rất hoang sơ nhưng vẫn thu hút chúng con ngàn lần hơn những nơi đô hội.
Muôn vàn lời cảm tạ Thiên Chúa vì đã trao Mẹ làm Mẹ chúng con và cho chúng con được làm mãi mãi làm con yêu của Mẹ.
Lm Inhaxiô Trần Ngà