Mẹ La Vang

Quê em ở Quảng Trị

Nghèo, nhưng có La Vang

Nơi thời xưa cấm đạo

Mẹ hiện ra rõ ràng

Bênh vực người giáo hữu

Phù hộ cả dân làng.

 

Nay có đền La Vang

Nhà thờ thật cao sang

Sau lưng thì đồi núi

Trước rải rác xóm làng.

 

Không biết bao ơn lạ

Mẹ ban cho tỏ tường.

Không kể giáo hay lương

Ai xin đều được cả. 

 

Cỏ cây hay gạch đá,

Nước giếng là thuốc tiên

Nhờ Mẹ rất linh thiêng

Chữa bệnh đều lành đã.

 

Toàn dân nước Việt Nam

Yêu mến Mẹ La Vang

Ba năm về đại hội

Đông vô số vô vàn.

 Nay em ở Quảng Nam

Em nhớ mãi La Vang

Quê xưa nghèo mong mỏi

Trông gặp ngày vinh sang.

 

Em nhớ những chiều mưa

Chị em vào đền thờ

Chấp tay quỳ lạy Mẹ

Xin thương xót tuổi thơ.

 

Cho quê hương giàu có

Cho khoai lúa tốt mau

Nước nhà hết giặc giã

Cha mẹ khỏi ốm đau.

 

Em nhớ những đêm trăng

Đàn trẻ chạy tung tăng

Chơi xung quanh đền Mẹ

Cười vang bóng chị Hằng.

 

Rồi em nhớ trưa nao

Khăn gói bước lên tàu

La Vang chìm khuất bóng

Buồn lệ thấm khăn lau.

 

Năm nay kiệu La Vang

Trông quê Mẹ mơ màng

Đi lấy chồng xa cảnh

Thương nhớ về La Vang.