Mẹ La Vang

Ở họ Kim Long, địa phận Huế, có chàng thanh niên tuổi mười bảy tên Luật, xuất thân con nhà đạo đức, gia cảnh đủ ăn, cha mẹ tuổi ngoại lục tuần, anh chị em đông nhưng mỗi người một phương. Luật là con út ở nhà với cha mẹ, ân cần khuya sớm.
Giữa năm Giáp Dần 1914, Luật đang khỏe mạnh bỗng lâm những chứng bệnh dị thường. Bắt đầu từ đau cúm, hết cúm đến chàm bàm (quai bị), hết chàm bàm đến đen lưỡi: “Lưỡi hóa đen thui tợ than bôi, nhám tợ da cóc, khô như miếng mực nang. Môi tím ngắt dường máu bầm. Thêm thay hỏa phát gần gan mà sinh nói dại như người sốt máu. Bạ chi nói nấy… Ăn thì chẳng đặng bao lăm mà không hề ngủ. Nó đòi rước cha cho nó xưng tội, song cha đến nó cứ nói tầm phào… như đứa điên dại.”
Cha mẹ Luật thương con không ngại tốn hao chạy đủ phương đủ hướng, đủ thầy đủ thuốc, nhưng tất cả – Nam y và Tây y – đều vô vọng. Cuối cùng ông bà thuê đò đưa con xuống nhà thương Huế. “Quan Năm thầy thuốc án mạch cùng chích thử vài huyệt để coi bèn chắc lưỡi lắc đầu đoán cho là nan chi bệnh. Bởi đó phải chở nó về nhà, việc sống thác phó mặc đấng cầm quyền sinh tử”.
Từ khi về nhà bệnh càng thêm nặng: “Nước miếng keo như mật thắng, trắng tợ xà bông. Mặt mày võ vàng, da thịt chai đá. Không biết sợ, nỏ biết đau. Đạp phản ầm ầm, đấm rầm độp độp mà kể như không. Nhiều lần loa đầu lõa máu mà cũng vui cười…” Để tránh nguy hiểm cha mẹ nó phải trói tay chân nó lại.
Ngày 09.01.1915, nhằm ngày 24.11 năm Giáp Dần, một đứa con trong gia đình đang học “ở trường Huế” về thăm nhà, lãnh ý cha mẹ vội vàng đi xe lửa ra La Vang khấn xin Đức Mẹ cứu giúp bệnh tình em trai. Khấn xong thầy ra vườn nhổ nắm cỏ rồi hối hả quay về cho kịp chuyến tàu vô, mong về nhà sớm cho em mau nhờ thuốc Mẹ.
Nghỉ một đêm, sáng ra đi lễ vừa về thầy đem nắm cỏ biểu em trai nhai sống ít vày, còn bao nhiêu đem nấu canh cho nó uống. Nội ngày ấy đã thấy dấu hiệu lành, cách ngày sau thấy khá hơn. Từ đó bệnh tình diễn biến càng lúc càng khả quan: “Lưỡi trắng ra lần hồi, da đỏ lại như trước, biết uống nước sau khi ăn, biết xét lời trước khi nói, hết nói nhảm, thôi làm chạ…”
Ước chừng một tháng qua, nhân dịp Tết, ngày mồng Một thấy nó rước lễ trong nhà thờ. Điệu bộ chững chàng, da dẻ hồng hào, mặt mày tươi tỉnh, bà con thân nhân, hàng xóm láng giềng ai cũng mừng, quả quyết đó là ơn lạ Đức Mẹ La Vang cứu chữa.

(Nguồn: http://dhtmlv.org/)

LEAVE A REPLY

Please enter your comment!
Please enter your name here