Thôi nhé, giờ đây tạm biệt rồi
Người thì lên ngựa, kẻ về xuôi.
Thu sang lá rụng, mưa chưa tới
Mà lệ âm thầm như muốn rơi.
Thôi nhé, người ơi lên Tây Nguyên
Trong gió đường xa vẳng giọng khèn.
Nhớ mãi em ơi màu thổ cẩm,
Rượu cần, chum ché, nhạc cồng chiêng…
Đường ra miền Bắc còn xa lắm,
Gấp chuyến xe đi, vội chuyến tàu
Mai mốt ghé qua miền giáo phận,
Nhớ thăm Phát Diệm, viếng Bùi Chu.
Em ạ, ngày mai tàu xuôi Nam
Giữ thơm hương vị lúa đồng bằng
Chín nhánh Cửu Long đều ra biển
Lo gì Sông Hậu nhớ Tiền Giang.
Ngày mai theo em về Quảng Thuận
Cũng có La Vang ở xứ người.
Thanh long trái đỏ, chùm nho tím,
Ngọt mát Thạch Hà, Hạnh Trí ơi!
Nha Trang biển được mùa không nhỉ?
Chim én bay xa, sông bạc đầu.
Vách núi cheo leo, người thiếu phụ,
Chờ chồng thuở trước đứng vọng phu.
Thôi nhé, người ơi về Bà Rịa,
Nông trường đất đỏ, nắng vàng hoe.
Đã tới mùa bắp non chưa nhỉ?
Tháng nào cạo mủ, tưới cà phê?
Em ạ, giờ đây mình chia tay
Xuôi tàu Thống Nhất tới Đồng Nai.
Em có về Phương Lâm, Định Quán,
Chờ tôi ở ngã ba Dầu Giây.
Xin tiễn chân người ra hải ngoại,
Trời thu nắng gắt bỗng mây giăng.
Người ơi, phương ấy giàu sang lắm,
Nhớ gì quê mẹ bữa cơm măng?
Thôi nhé, con chào Mẹ La Vang,
Nhét vội ba lô bó lá vằng
Kẻo lỡ mai kia trời trở gió
Lòng con thánh dược chảy tâm can.
Thôi nhé, giờ đây tạm biệt rồi,
Người về Gia Định ghé tôi chơi.
Hăm mốt, Phan Xích Long, Phú Nhuận
Buồn vui quê Mẹ kể liên hồi.