Mẹ La-vang yêu mến của lòng con!
Sáng sớm hôm nay, ngày bế mạc năm thánh kỷ niệm 50 năm thành lập Hàng Giáo Phẩm Việt Nam được tổ chức long trọng tại Thánh Địa La-vang, con tranh thủ đến gần Linh Đài của Mẹ trước giờ Thánh Lễ để được chiêm ngưỡng Mẹ yêu.
Con vô cùng hạnh phúc khi được hòa mình vào dòng người đông đảo từ mọi miền của đất nước thuộc các sắc tộc và ngôn ngữ khác nhau, quây quần dưới chân Mẹ, nhìn lên Mẹ thiết tha.
Từ bệ cao Linh Đài, Mẹ thật dịu dàng, vô cùng trìu mến, ẵm Chúa trên tay đang nhìn xuống đoàn con đông đúc đang chen chúc nhau đến gần bên Mẹ.
Dung nhan Mẹ đẹp tuyệt vời, nhưng đôi mắt Mẹ sao lại buồn man mác!
Đôi mắt là cửa sổ tâm hồn. Mắt Mẹ man mác buồn hé lộ cho thấy tâm hồn Mẹ chất ngất đau thương!
Nhìn mắt Mẹ buồn khiến lòng con nao nao xao xuyến và con cảm nhận sâu sắc nỗi đau thương của Mẹ.
Không buồn đau sao được khi loài người là con yêu của Mẹ đang đắm chìm, ngụp lặn trong tội lỗi đủ mọi hình thức.
Không buồn đau sao được khi đoàn con từ khắp muôn phương đang tuôn về La-vang và đang quây quần bên Mẹ hôm nay đang cầu xin, van vái, nguyện cầu hết sức thiết tha, thổ lộ với Mẹ biết bao nỗi niềm đắng cay xót xa trong cuộc đời!
Kìa! Mẹ nhìn xem! Hàng ngàn đôi mắt đang chăm chăm hướng nhìn lên Mẹ.
Ánh mắt ngây thơ của các thiếu nhi. Ánh mắt trinh trong của những tâm hồn thánh thiện. Ánh mắt thiết tha của những tâm hồn ngập tràn tình mến. Nhưng đáng thương nhất là ánh mắt khẩn khoản của những người đang mắc những chứng bệnh nan y. Ánh mắt van lơn của những người đang lâm cơn hoạn nạn hoặc thử thách gian nan. Ánh mắt sầu thương của những người mang đầy đau khổ nơi thân xác hoặc trong tâm hồn và nhất là có nhiều đôi mắt ngấn lệ vì những cảm xúc riêng tư…
Tâm hồn Mẹ, trái tim Mẹ làm sao có thể chịu nổi khi cả hàng ngàn ánh mắt phản chiếu đủ mọi tâm trạng đau thương, buồn tủi, xót xa, trìu mến… như thế đều quy hướng về đôi mắt Mẹ, để tìm nơi Mẹ sự che chở ủi an, để trút cho mọi những sầu đau chất ngất.
Thú thật, khi nhìn vào những ánh mắt đó, tim con như muốn vỡ ra, lòng con bỗng thổn thức. Con không nén được tiếng nấc nghẹn ngào và đôi mắt nhòa lệ! Con không thể nào chịu nổi khi nhìn những ánh mắt như thế, Mẹ ôi!
Vì thế mà, theo cảm xúc riêng tư của con, con cảm thấy lúc nào mắt Mẹ cũng man mác buồn. Nhìn mắt Mẹ man mác buồn nên lòng con nao nao xao xuyến.
Nhưng khi nhìn vào Chúa Giê-su bé thơ trên tay Mẹ, con thấy Chúa mỉm cười. Qua nét mặt tươi vui, Chúa gửi cho con sứ điệp về niềm tin và hy vọng: Hãy vững lòng tin tưởng vào tình thương của Chúa, hãy cậy trông vào Mẹ.
Chúa muốn nói với con rằng những hạt mầm đau thương hôm nay, mai đây sẽ trổ thành những đóa hoa hồng phúc, thành những trái trăng ân sủng.
Chúa muốn nói với con rằng hễ Mẹ yêu cầu Chúa bất cứ việc vì, thì như xưa tại tiệc cưới Ca-na, Chúa chẳng chối từ. Vậy thì cứ trút hết mọi nỗi niềm tâm sự với Mẹ đi và hãy tin tưởng vững vàng rằng sau cơn mưa trời sẽ lại bừng sáng.
Lm Inhaxiô Trần Ngà