La Vang thuở xưa, một địa danh hoang vắng điêu tàn. Người dân sống cơ cực lầm than, đầy những tiếng van nài khóc than. La Vang thuở xưa dòng nước mắt tuôn chảy ngày đêm, lòng lo lắng dâng cao đầy thêm, chỉ còn biết van nài nài xin. Bao nhiêu khổ đau, một ngày kia biến mất không còn, niềm vui sống rạo rực bừng lên và ngày tháng đong đầy ấm êm. La Vang bừng ca vì một nữ nhân đã hiện ra, người đến cứu muôn kẻ gần xa, người ấy chính Mẹ Maria.
Vui thay vui thay Đức Mẹ Chúa Trời, đã xuống cõi đời giúp người lầm than, đã đến trao ban muôn vàn phước ân, đã cứu muôn dân tháng ngày nguy khó. Con xin dâng lên ôi Mẹ La Vang, cảm mến vô vàng tấm lòng từ nhân. Mẹ đã không quên những lời thở than, đã đến Việt Nam đỡ nâng đức tin.