Cô Têrêsa Trần Thị Kim The, 25 tuổi ở An Khê, tỉnh Gia Lai, giáo phận Kontum bị quỷ ám đã tám năm, lần thứ ba cùng chồng là Vinsentê Nguyễn Xuân Phát ra La Vang khấn Mẹ, vào dịp Tuần Thánh năm 2003.
Sáng Chúa Nhật Phục Sinh 20.04.2003, được cha quản nhiệm đặt tay cầu nguyện, cô Kim The cảm nhận một sự biến chuyển lạ lùng trong người bởi sức thần thiêng. Cô tin chắc đây là dấu hiệu Đức Mẹ sẽ cứu.
Tối Chúa Nhật cùng ngày, hai vợ chồng, từ Nhà Khách Số 2 định lên đài Mẹ cầu nguyện nhưng vừa ra khỏi cổng cô không chịu đi: “ Quỷ sợ Đức Mẹ lắm, Quỷ không muốn đến gần Đức Mẹ đâu.” Cô hét lên những tiếng ghê rợn rồi chạy trốn vào nhà bà Kim, đối diện Nhà Khách số 2. Hai giáo dân bồng cô đến linh đài đặt dưới chân Đức Mẹ. Cô tiếp tục la hét kinh hồn khiến nhiều người đổ dồn về đài Mẹ chứng kiến một cô gái điên tả tơi đang kêu la gào thét. Cô tự xưng: “Ta là Luxiphe, ta ngoan cố, ta lì lắm, vì ta không chịu ra nên Mẹ xiềng ta lại. Mẹ đánh ta.” Rồi dãy dụa, run sợ kêu van: “Mẹ ơi! Mẹ đừng đánh con đau, con sợ lắm, con đau lắm Mẹ ơi!” Luxiphe nói: “Mẹ xiềng tay chân ta lại rồi, Mẹ còn lấy roi sắt để đánh.” Mỗi lần như vậy cô nẩy người lên tỏ vẻ đau đớn rồi thảm thiết cầu xin.
Quỷ Luxiphe nói, cố ý cho mọi người nghe: “Mẹ nhậm lời nó rồi, ta sẽ đi. Từ nay ta mất vợ rồi, ta không còn vợ nữa!” Rồi nói với Phát: “Phát ơi! Mày ngu lắm. Tao là Luxiphe, 33 tuổi. Tao chiếm vợ mầy tám năm nay mà mầy tưởng vợ mầy bị thần kinh. Mầy đem vợ mầy đi bệnh viện thần kinh cho tốn tiền. Mầy cho vợ mầy uống thuốc thần kinh để hại thân xác vợ mầy…”
Mẹ La Vang trừ quỷ. 13
Mẹ La Vang trừ quỷ
Cô tiếp tục la hét bằng những âm thanh ghê rợn và nói trong run sợ: “Mẹ ơi! Đừng chảy nước mắt máu nữa. Mỗi giọt nước mắt máu của Mẹ nhỏ xuống là như một tảng đá đè trên mình con, con đau đớn lắm. Mẹ đánh con bầm tím cả người rồi, Mẹ còn làm con đau đớn nữa.” Rồi quay qua mọi người: “Các ngươi là người trần nên không thấy đâu. Ta là Luxiphe ta mới thấy Mẹ chảy nước mắt máu… Thôi, ta sẽ đi, ta vĩnh biệt mọi người.”
Kim The đau đớn lăn lộn, mệt nhoài, tả tơi. Thấy vậy một sơ đến quạt, cô bảo: “Sơ đi đi! Sơ không biết ta là thanh niên, là đàn ông sao?” Cho uống nước Đức Mẹ cô phun ra kêu đắng, mặn. Ép lắm mới uống một tí. Rảy nước thánh lên người cô giật mình, mắt trợn ngược, tay co quắp đưa lên biểu thị chống lại.
Đêm đã khuya nhưng mọi người vẫn kiên trì đọc kinh lần hạt, cầu nguyện cho cô. Kim The phản ứng: “Sơ ơi! Đừng lần hạt nữa, sơ có biết không mỗi tràng hạt là những làn roi sắt Mẹ đánh lên mình con, con đau lắm. Đừng lần hạt nữa!” Một người thử vả nhẹ vào miệng, cô bảo: “Mầy là người trần, mầy đánh tao không thấm xí cà que gì, chỉ có Đức Mẹ đánh tao mới sợ.” Các sơ giúp cô cầu nguyện, nhưng cô bảo: “Quỷ không cho nói.” Nhìn mặt cô lúc đó thật khủng khiếp.
Một giờ sáng ngày 21.04.2003, Kim The đang trong tư thế quỳ bỗng run rẩy bật ngã ra. Nằm im một lát rồi ngồi dậy sấp mình thờ lạy Chúa và Đức Mẹ. Sau đó cô quỳ lên, tự cầu nguyện bằng những lời rất thảm thương, đầy sốt sắng khiến những người có mặt cảm động, khóc theo.
Quỷ Luxiphe còn đeo bám quậy phá mấy ngày nữa khiến Kim The chưa dám rời xa Mẹ, ăn uống nghỉ ngơi dước chân Mẹ. Đến ngày thứ sáu 25.04.2003, ba mẹ và chồng cô xin cha ban phép giải tội Kim The mới thật sự bình an.
Ngày đầu tháng hoa 01.05.2003, Kim The thay mặt giáo phận Kontum dâng hoa lên đài Mẹ. Ngày 02.05.2003, Đức TGM Huế chủ lễ đồng tế kỷ niệm một năm chầu Thánh Thể luân phiên, Kim The lên đọc Bài Đọc 2. Sau đó cô ở lại La Vang thêm một thời gian nữa trong tình trạng sức khỏe hoàn toàn bình phục.
Ngày 14.06.2003, trước khi từ giã La Vang, Kim The để lại thư cám ơn, có đoạn: “Con thật xúc động khi nói lời chào tạm biệt chốn thân yêu nầy, nơi mà Chúa và Đức Mẹ đã cho con Trời mới, Đất mới và một tương lai mới”…
(Nguồn: http://www.memaria.org)