Là người công giáo, ai đi lên Đà Lạt mộng mơ mà chẳng ghé Đức Mẹ An Bình.

Ở khoảng giữa đèo Bảo Lộc, ngay bên quốc lộ, có một tượng Ðức Mẹ sừng sững trên đài cao, chung quanh là vách núi có nhiều cây lớn tán lá sum suê, với một dòng suối trắng xoá đổ xuống từ đỉnh núi. Công trình xây dựng khu vực này bắt đầu từ những năm 70 và được tôn tạo lại năm 1992. Khách du lịch đi trên quốc lộ 20, khi qua đèo, thường dừng chân tại đây, cầu xin Ðức Mẹ ban ơn bình an cho cuộc hành trình của mình, đi đến nơi về đến chốn.

Đài Đức Mẹ An Bình là một địa điểm hành hương khá nổi tiếng của giáo phận Đà Lạt.

hành hương mẹ an bình

 

Thơ về Đức mẹ An Bình
Đường lên khúc khuỷu vượt khung đèo
Có tiếng rì rào ngọn suối reo
Và gió miên man chào nắng sớm
Tung tăng đàn bướm cánh vờn theo
Đương hạ mà sao như chớm đông
Se se gò má ửng hây hồng
Lưng chừng đã hiện linh đài trắng
Tượng Mẹ giang tay chúc phúc nồng
Bao đóa huệ thơm dâng kính tiến
Của người trên chuyến lữ hành xa
Tạ ơn Mẹ đã thương phù giúp
Suốt cuộc đi về chẳng ngã sa
Mắt Mẹ đăm đăm dõi hướng đường
Vợi vời chờ đợi rất yêu thương
Bờ môi tha thiết dường như nói
Thượng lộ an bình nhé bốn phương
Đôi cánh tay ngà đưa tới trước
Dịu dàng Mẹ muốn ùi an ai
Vỗ về chia sẻ niềm tâm sự
Canh cánh đầy vơi kiếp đọa đày
Vui mừng con thắp nén hương thơm
Xin Mẹ phù nâng cả xác hồn
Vạn lý trùng trùng luôn dấn bước
Đường dài thăm thẳm Mẹ bên con
Sáng soi từng bước đường dương thế
Khỏi lạc sa vào chốn hiểm nguy
Mẹ nhé ôm con đừng lơi lỏng
Suốt đường nhân thế lắm ai bi

(Sưu Tầm)